CNTT4A2 COMMUNITY

Thảo luận học tập


You are not connected. Please login or register

Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1/2/2012, 10:04 pm
dialect_9x
dialect_9x

[You must be registered and logged in to see this link.]
BA người Bạn gặp Trong đời .......
” Có người nói, cuộc sống là một quá trình tìm kiếm tình yêu, mỗi người phải tìm thấy 3 người. Người thứ nhất là người mình yêu nhất, người thứ hai là người yêu mình nhất và người thứ ba là bạn đồng hành trong suốt cuộc đời (bạn đời).

Trước tiên mình sẽ gặp được người mình yêu nhất, sau đó hiểu được cảm giác yêu. Chỉ có hiểu được cảm giác bị yêu mới có thể phát hiện ra người yêu mình nhất, khi đã trải qua cảm giác yêu & bị yêu mới có thể biết được mình cần điều gì, và cũng sẽ tìm thấy người bạn đời thích hợp nhất trong cuộc đời còn lại.
Thật đáng tiếc trong cuộc sống hiện tại cả 3 người này thường không cùng 1 người, người bạn yêu nhất không chọn bạn, người yêu bạn nhất lại không phải là người bạn yêu nhất, và người bạn đời luôn luôn không phải là người bạn yêu nhất , cũng không phải là người yêu bạn nhất, chỉ là người xuất hiện vào lúc thích hợp nhất.
Bạn sẽ là người thứ mấy trong cuộc sống của tôi?
Không ai muốn thay đổi tình yêu của mình, khi anh ta yêu bạn, đó là lúc anh ta thực sự yêu bạn. Nhưng khi anh ta không yêu bạn thì cũng thực sự là không yêu bạn, cũng như anh ta không thể giả vờ không yêu khi anh ta đang yêu bạn, hay anh ta không thể giả vờ yêu khi không yêu bạn.
Khi một người không còn yêu bạn nữa và muốn rời xa bạn, bạn cần phải hỏi lại bản thân mình xem có còn yêu anh ta nữa không, nếu bạn không còn yêu người ấy nữa thì xin đừng bao giờ vì lòng tự trọng mà không chịu rời xa người ấy. Nếu như bạn vẫn còn yêu người ấy, lẽ đương nhiên bạn sẽ hy vọng người ấy có được một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ, hy vọng người ấy được ở cùng người mình yêu và đừng bao giờ ngăn cản, nếu như bạn ngăn cản người ấy có được hạnh phúc thực sự của mình nghĩa là bạn không còn yêu anh ta nữa, và nếu như bạn không còn yêu thì bạn lấy tư cách gì chỉ trách anh ta bạc tình.
Yêu không phải là chiếm hữu, bạn thích mặt trăng, không thể đem mặt trăng cất vào trong hộp, nhưng ánh sáng của mặt trăng lại có thể chiếu sáng vào tận phòng bạn. Cũng như bạn yêu một người , bạn vẫn có thể có được người ấy mà không cần chiếm hữu và khiến người yêu trở thành một hồi ức vĩnh hằng trong cuộc sống. Nếu bạn thực sự yêu một người, phải yêu con người thực của anh ta, yêu mặt tốt cũng yêu cả mặt xấu, yêu cái ưu điểm lẫn cả khuyết điểm, tuyệt đối không nên vì yêu anh ta mà hy vọng anh ta trở thành con người mình mong muốn, hay nếu anh ta không được như ý mình thì mình không còn yêu anh ta nữa.
Yêu một người nào đó thực sự không nói ra được nguyên nhân vì sao yêu, bạn chỉ biết rằng, bất cứ lúc nào, tâm trạng tốt hay xấu thì bạn cũng đều mong muốn người ấy ở bên cạnh bạn, không một yêu cầu. Xa cách cũng là một thử nghiệm tình yêu, tình yêu chân chính sẽ không bao giờ trở thành tình yêu oán hận.
Hai người yêu nhau, thích nhất là bắt người yêu mình phải thề , phải hứa, tại sao chúng ta lại bắt đối phương làm như vậy, tất cả cũng chỉ vì ta không tin đối phương… Làm gì có chuyện biển cạn đá mòn, trời long đất lở, nếu có thì cũng không ai sống được đến ngày ấy.
Bạn đã tìm được người thứ mấy cho cuộc đời của mình? ”
Nếu bạn đọc về các câu chuyện tình yêu đã từng xảy ra trên trái đất này, Romeo & Juliet, Love Story…bạn sẽ thấy nó có một điểm chung là tình yêu luôn đi cùng với đau khổ. Mà không cần phải đọc, chỉ cần quan sát những câu chuyện tình yêu diễn ra xung quanh bạn, bạn sẽ thấy chúng cũng thường gắn với khổ đau.
Một người yêu bạn nhưng bạn không yêu có thể làm bạn khổ vì luôn xuất hiện không đúng lúc và làm phiền bạn. Rồi khi yêu một người, bạn có thể sẽ đau khổ khi người ta không yêu lại bạn. Giả sử người ta yêu lại bạn, bạn có thể gặp đau khổ khi hai người cuối cùng không đến được với nhau. Giả sử hai người đến được với nhau thì có thể một ngày nào đó bạn có thể sẽ đau khổ vì chợt nhận ra người kia không còn hợp với mình nữa hoặc họ đã yêu người khác. Cho dù hai người sống với nhau nồng thắm, thì vì một lý do gì đó, ví dụ tai nạn hay bệnh tật, bạn sẽ phải rời xa họ, đó lại là đau khổ.
Tình yêu thông thường luôn đi kèm với đau khổ, khổ vì yêu mà không được yêu lại, khổ vì không yêu mà cứ bị yêu, khổ vì yêu nhau mà không đến được với nhau, khổ vì đến được với nhau rồi một người thay lòng đổi dạ, khổ vì đang yêu nhau mà phải xa cách người mình yêu quý… Rồi ngay khi đang yêu nhau người ta hay khổ vì người này làm trái ý người kia, khổ vì giận dỗi, ghen tuông, nuối tiếc v.v… Đây là thực tế không chối bỏ được, nên càng cố gắng có một tình yêu mà không kèm đau khổ, người ta sẽ càng dễ dàng thất vọng.
Tình yêu của người đi trên con đường hạnh phúc cũng xuất phát từ một tình yêu bình thường, họ cũng gặp những đau khổ nhưng họ sử dụng đau khổ như một người thầy giúp biến đổi chính mình và dần dần sự biến đổi này sẽ làm họ cảm nhận được một tình yêu mới, tình yêu của hạnh phúc mà không đi kèm đau khổ.
Người đang đi trên con đường giác ngộ cũng gặp ba đối tượng mà bạn nói: Người mình yêu, người yêu mình nhưng mình không yêu, người mình cưới làm vợ hay chồng. Sự khác nhau giữa người bình thường và một người trên đường tu tập là ở sự bám chấp của họ vào các đối tượng này.
Người đi trên con đường hạnh phúc học cách yêu mà không bám chấp. Họ có thể gặp người mình yêu nhưng không làm mọi cách để người đó yêu lại mình. Họ cũng không cố làm ai đó dừng yêu họ. Họ có thể gặp một người đến đúng thời điểm và thành vợ chồng nhưng không cố chiếm giữ lấy người đó.
Khi một người đến trước bạn và bạn cảm thấy yêu thích, bạn sẽ trân trọng những giây phút hiện tại nhưng không cần cố gắng để có lại sự vui thích ấy một lần nữa trong tương lai. Bạn cũng không cản trở người kia tới lại với bạn một lần nữa. Giống như khi đi trên đường bạn nhìn thấy một bông hoa, việc bạn ngắm nó và thưởng thức hương thơm của nó là một việc rất tự nhiên, nhưng việc bạn muốn đem về sở hữu cho riêng mình là điều không cần thiết và xuất phát từ sự bám chấp của bạn vào đối tượng. Tuy nhiên, vì một lý do nào đó, ví dụ ai đó tặng cho bạn hay một ai đó rất cần bông hoa ấy, bạn cũng sẵn sàng mang nó theo chứ không vứt bỏ đi. Hãy để tất cả đến đi một cách tự nhiên.
Một tình yêu không bám chấp thì mới có thể đem tới hạnh phúc thực sự, nếu còn bám chấp thì tình yêu đó chỉ là mặt kia của sợ hãi. Khi cố làm cho một ai đó mình yêu đi yêu lại mình, đó là nỗi sợ mình sẽ không được yêu. Khi cố gắng chối bỏ người yêu mình mà mình không yêu, đó là nỗi sợ rằng nếu mình rơi vào trường hợp của người kia thì thật là kinh khủng. Khi cố gắng giữ lấy một người ở bên cạnh mình, đó là nỗi sợ mình mất đi cái mình đang có. Càng sợ hãi nhiều thì càng nhiều cố gắng. Hãy nhìn vào tình yêu của bạn và cẩn thận, nếu bạn đang rất cố gắng trong mối quan hệ của mình, có thể đó không phải là tình yêu mà là bạn đang rất sợ hãi một điều gì đó.
Tình yêu khi chưa được chuyển hóa thì luôn kèm theo một mong muốn sở hữu, ví như người bạn yêu, luôn kèm theo cái gì đó để mong đợi, ví dụ như mong mỏi vào hạnh phúc do mối tình này đem lại, luôn kèm theo nỗi sợ hãi về điều gì đó, ví như bạn sẽ mất đi tình yêu đó. Đấy chính là những bám chấp. Bản thân tình yêu thì không có đau khổ, nhưng bám chấp thì sẽ gây ra mọi loại khổ đau, một người trên đường giác ngộ nhờ tình yêu mà nhận ra các bám chấp và buông dần chúng.
Tình yêu khi không có bám chấp thì chỉ đơn giản là Tình yêu, đơn thuần và trong trẻo, không kèm theo mong muốn sở hữu một ai đó, không kèm theo mong đợi một điều gì đó, không kèm theo sợ hãi bất cứ thứ gì sẽ xảy ra.
Đến lúc đó người ta không thể phân tách giữa Tình yêu và Giác ngộ, bởi không có cái nào tồn tại mà lại thiếu cái kia.
Nếu bạn đang yêu, hãy học yêu một cách không bám chấp, và khi đó giác ngộ đã cận kề!
” Tôi thường nghĩ: Có nhẽ, chúng ta hay định nghĩa mọi chuyện quá, lại hơi nhiều vọng tưởng vào tương lai. Vì thế, nên thường chẳng làm được nhiều. Làm cũng dở, không làm cũng không xong.
Hôm nay tôi nhận được tin nhắn chúc mừng Valentine từ một người thương mến. Một người tôi không chọn để yêu, cũng không muốn cùng học bài học thương nhớ, lại càng không đến vào lúc tôi chuẩn bị cho chuyện này. Một người như thế, nhưng lại không có cách nào ghét bỏ. Thế thì biết xếp vào đâu, trong số 3 người đó?
Cũng đơn giản, chỉ 2 chữ: Tùy duyên mà thôi.
Trong chúng ta, ai có thể trả lời người nào yêu mình nhất, lại còn nắm rõ mình yêu người nào nhất, và cuối cùng, người nào chính là do hoàn cảnh đưa đẩy đến?
Khi ta 20 tuổi, ta cho rằng người yêu mình nhất là kẻ sẵn sàng cuồng nhiệt tỏ bày. Nhưng như thế, ta lại thường gọi là Ngây thơ. Và lúc đó, ta ôm ấp, một Mối tình đâu Dại khờ, bé bỏng.
Khi ta 25 tuổi, ta cho rằng người yêu mình nhất là người sẵn sàng chiều theo những yêu cầu vụn vặt, kì quái của cô gái mới học vài bài học đầu đời. Mỗi tội thế, thực ra là Làm hư. Trong khi ấy, trái tim ta thao thức vì kẻ khác, vẫn hình bóng của Toan tính, phức tạp….
Rồi lúc ta già và già hơn nữa, hơn nữa và hơn nữa nữa, ta lại thấy người yêu ta nhất, chỉ đơn giản là người vẫn âm thầm ở bên, sẻ chia và nương tựa. Đồng cảm- đồng hành, dường như đó mới là thứ ta bấy lâu tìm kiếm. Và trong những tháng ngày ấy, chợt thấy nhớ những Ngây thơ, Ngốc nghếch ta quên chưa trân trọng. Một dư vị có tên là Nuối tiếc.
Vậy thì cuộc đời ta, rốt cục ai mới là người ta yêu nhất, và tới tận cùng, đâu mới là đáp án cho người yêu ta nhất? Và không đủ điều kiện, làm sao họ lại ở bên ta một quãng đời như thế?
Một câu hỏi có muôn lời giải đáp.
Chỉ có 3 người, trông thế lại rất nhiều.
Mà cũng thật, vẫn chỉ là một Ta mà thôi. Yêu Ta nhất cũng chính là Ta – Ta yêu nhất, cũng lại là Ta. Ta với Ta, chỉ đôi mình lẩn quẩn.
Trong thế gian mơ mộng và ảo tưởng này, có ai yêu ta hơn chính bản thân họ? Ta có yêu ai hơn chính bản thân mình? Còn thêm nữa, bạn đồng hành gắn chặt nhất, lại cũng chính là Tâm của ta đó.
Nào những 3 người, hóa ra lại là 1.
Bởi vì thế, nên chẳng phải suy nghĩ đắn đo.
Bởi vì thế, cứ nhẹ nhàng, tùy duyên mà tới.
Duyên phận là chuyện không thể tính trước, mà bàn sau cũng đâu có khác được. Ta sẽ chẳng yêu ai hơn người trước, và cũng không có ai tốt hơn những người sau. Ai đó tới, cứ từ từ nhìn thấy những ưu khuyết, hợp tan. Đến là do đủ duyên, mà đi cũng chỉ vì duyên hết. Chuyện của Vô thường vẫn thường thường xảy ra như vậy :) Buồn đau cũng được, miễn đừng đặt trong lòng. Yêu quý cũng được, miễn chớ yêu nhầm Người mình tưởng. Dài lâu hay ngắn ngủi, xa xôi hay gần gũi, chiếm hữu hay chiêm ngưỡng, hãy cứ làm nhưng đừng tin là Thật.
Ta và Người, đều là hình bóng phản chiếu trong tâm nhau. Thế cho nên là minh nguyệt cao cao hay trăng nơi đáy nước đâu có khác, bạn chỉ có được một sự tồn tại tương đối.
Mọi chuyện đơn giản như vậy, nên thong dong vốn không cần phải cố gắng. Có yêu, hãy cứ yêu người trước mặt.

Tôi luôn ấn tượng câu nói: “TÌNH YÊU LÀ VĨNH CỬU, CHỈ NGƯỜI YÊU LÀ THAY ĐỔI”.
Như bạn đưa ra là tìm thấy 3 người thì với những người có nhiều hơn đến 4 mối tình thì sự sắp sếp này sẽ thế nào? Đối với tôi thì dù 1, 2, 3 hay 4… nhiều hơn nữa thì cũng vẫn chỉ là TÌNH YÊU thôi. Ở đây tôi xin bàn đến tình yêu chân thực chứ không phải là thứ lừa gạt nhau nhé.
Nếu ví tình yêu như mặt trăng xinh đẹp thì những mỗi tình của ta là bóng của mặt trăng in xuống mặt hồ phẳng lặng. Tùy thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau mà có khi ta thấy mặt trăng sáng tỏ, khuyết, hay mờ tục hay là không hiện ra.
Cũng như cuộc đời ta, cũng có nhiều thời điểm khác nhau tình yêu hé lộ. Lúc mới sinh ra, ta đâu biết đến tình yêu nam nữ, rồi suốt thời thanh xuân, có phải thời điểm nào cũng có tình yêu đâu? Và hẳn nhiên là mỗi thời điểm đó tình yêu cũng có khi sâu đậm, có khi hời hợi như ánh trăng kia khi tỏ, khi mờ. Nhưng tình yêu vẫn luôn tồn tại đẹp đẽ như mặt trăng kia vẫn thế luôn tươi đẹp vô cùng.
Vậy nếu như khi ta gặp và yêu một người thì đó cũng thời điểm hội đủ nhân duyên để tình yêu vĩnh cửu trong ta sáng tỏ, nếu hết duyên thì nó lại bị che mờ thôi. Nhưng thực sự nó vẫn luôn tồn tại trong ta, chứ không phải ở cái người tình kia, đã bỏ ta đi mất rồi. Và cũng không phải nó đã hết cơ hội được hiển lộ mà điều quan trọng là tâm hồn ta có rộng mở, như mặt nước phẳng lặng kia để cho nó có cơ hội sáng tỏ khi hội đủ nhân duyên khi gặp một người mới không thôi!
Vì ta nhầm tưởng TÌNH YÊU là cái người nào đó đã từng cho ta nếm trải hương vị đặc biệt của tình yêu mà khi họ ra đi, ta mới đau khổ, kể cả dù có học được lẽ vô thường của vạn pháp. Chỉ đơn giản là nó cũng chẳng hề mất đi đâu cả mà luôn tồn tại trong ta, và liệu ta có cho nó cơ hội ló rạng bằng việc làm lắng đọng tâm hồn để nó lại được như mặt hồ phẳng lặng không thôi.
Khi tâm hồn ta, dẹp bỏ những buồn đau,những bán chấp vào thứ tưởng tượng là có thật, những đoan tính, những bon chen… thì tình yêu nó tự hiển lộ- Thứ tình yêu thương được chan hòa ra cho rất nhiều người chứ không chỉ đơn giản một vài đối tượng nữa. Khi đó ta sẽ thấy tình yêu thương đối với tất cả mọi người với tình yêu nam nữ không còn nhiều khoảng cách nữa.

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà dialect_9x

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết mới cùng chuyên mục

    Bài viết liên quan với BA NGƯỜI BẠN SẼ GẶP TRONG ĐỜI

      Quyền hạn của bạn:

      Bạn không có quyền trả lời bài viết